25 tuổi vẫn chơi game, không có tương lai?
“25 tuổi vẫn chơi game thì không có tương lai” của bạn là bạn gái tôi bảo vệ, và độ tuổi này thì chỉ nên tập trung sự nghiệp.
Tôi vẫn là một cậu bé, lao vào thị trường lao động được 3 năm, và làm một công việc liên quan đến học tập của mình. Nhớ ngày nào có nhắc lên Sài Gòn mong kiếm được một công việc đủ nuôi sống bản thân, cơm ngày ba bữa, bây giờ tôi trở lại có những người mong muốn và nhu cầu khác cao hơn.
Ngày đầu tiên đặt chân lên Sài Gòn, thân là chí trai tôi mơ ước thoát khỏi gông cùm từ ba mẹ theo đuổi tôi suốt hai mươi mấy năm trời. Gia đình tôi tuy không hay cãi vã nhưng cũng không hạnh phúc. Dù là nhỏ hay đã lớn, tôi vẫn luôn có một mình và không có nhiều sự liên kết với ba mẹ. Chỉ có trò chơi bầu bạn với tôi qua ngày.
Tôi không biết khái niệm bữa cơm gia đình là thế nào, tôi cũng không biết cảm giác mà cùng gia đình đi chơi thăm thú đây vào những dịp lễ. Tôi lớn lên cùng một trò chơi điện tử, bạn bè và ước mơ được rời khỏi quê hương càng sớm càng tốt. Tôi từng hận ba mẹ của mình vì họ quá tiêu cực và khiến tôi luôn cảm thấy tồi tệ vì bản thân tồi tệ nếu không đạt được kết quả học tập tốt và nhiều lý do khác nữa.
Ngày tự làm của tôi cũng đã đến. Tôi khăn gói lên Sài Gòn chỉ có vài triệu trong tay, lòng thỏ thấp thỏm lo sợ không tiêu hết thì phải về. Thật có thể cũng nhanh chóng được tìm thấy một công việc và đó là người đầu tiên của công việc toàn thời gian trong cuộc đời. Tuy có đồng ra đồng vào hàng tháng nhưng cũng không thoải mái bằng nghề bán hàng điện thoại vốn dĩ không dễ dàng, tôi cũng chẳng phải giỏi giao tiếp. Vậy là 7 tháng chìm trong công việc nhưng không có phúc.
Tôi rời công việc trong thương hiệu và hoài nghi về chính mình. Tôi cũng cắt đứt liên lạc với đồng nghiệp cũ không tìm thấy ngôn ngữ chung trong cuộc sống. Lại tiếp tục những tháng mông lung, tôi vẫn chưa xác định được công việc phù hợp với mình là gì. To have the money page life, I got a some public short time only in some month, cứ nhảy liên tục như vậy. Trớ trêu là như cuốn sách vào sự lắng nghe, tôi vẫn chưa xác định rõ mình muốn theo đuổi điều gì trong thời gian dài.
Qua sự giới thiệu của họ hàng tôi tìm được công ty tổ chức sự kiện tại một công ty nhỏ, bên ngoài vốn đầu tư. Những ngày đầu tiên rất hay với câu nói “vạn sự khởi đầu nan”: đồng nghiệp gây gổ, đội mất đoàn kết, sản phẩm không đạt yêu cầu, mọi thứ tồi tệ như xảy ra cùng lúc khiến tôi thấy khó khăn lắm. đạt cân bằng trạng thái.
Tôi đã cảm thấy cô đơn cùng cực nhưng chính trong lúc này lại vực dậy tinh thần muốn chiến đấu hết mình cho một tương lai tươi sáng hơn. Để đạt được mục tiêu, tôi đã bỏ ngoài tai những lời kích hoạt và tập trung phát triển bản thân, làm tốt công việc. Sau vài tháng, công việc cũng thành công, tôi tự xử lý nhiều vấn đề mà không thấy khó khăn như lúc bắt đầu nữa. Mọi chuyện dần trở nên tốt hơn.
Sau khoảng 3 năm vào ngành, tôi cũng đã đạt được những thành tựu nhỏ và một danh sách chức năng nhất định, mặc dù không quá lớn nhưng đủ để nuôi sống bản thân và một vài sở thích. Nhưng cho đến khi tôi gặp em, em xinh đẹp, thông minh, lanh lợi và có vẻ đẹp trước tuổi. Mặc dù em chưa cập nhật vấn đề giờ đến vấn đề tài chính trong lúc hẹn hò hay thể hiện niềm tin yêu với sự xa hoa nhưng tôi luôn cảm thấy tự do vì tôi không cho em đủ. Đặt trước sự cố của em, tôi rất sợ khi nghĩ đến tương lai của 2 trang.
Trong một lần lỡ lời, em bảo rằng bạn bè của em thường bảo rằng tôi nên ít chơi game lại đi, ngoài công việc chỉ biết đến game thì làm sao có tương lai, làm sao lo nổi cho tương lai của 2 lò. Em cũng lắng nghe vì hầu hết các thời gian dành cho công việc và cho em, thì em chỉ chơi game thôi.
Lo lắng của em là một cú tát cho tôi. Tôi thật sự đã không ngừng chơi game gần 1 tháng, cố gắng đọc sách, tham gia các buổi học hẹn hò với đồng nghiệp để gắn kết mối quan hệ. Nhưng khổ nỗi tôi không thấy vui khi làm những việc đó. Tôi thực sự nhớ game, tôi nhớ những giây phút chìm đắm vào trò chơi quên đi cả thế giới. Bây giờ tôi phải làm thế nào nhỉ?